Hiển thị các bài đăng có nhãn My Life. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn My Life. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Thứ Năm 21/7

Quả là một chuỗi những điều khó tả.
Khó tả vì nó chẳng vui tẹo nào,nhưng cũng không đến nỗi khiến người ta(là tôi) đưa ra nhận xét rằng hôm nay là một ngày tồi tệ.Trong cuốn sách "Being Happy" tập I của Andrew Matthews,có một phần nói rằng ta sẽ nhận được thứ mà mình muốn (thật sự muốn,ẩn trong tiềm thức.Vì vậy trong mấy cuốn chuyện tình mới có cái gọi la''tự dối minh'').và nếu như chỉ vì một chuyện nhỏ bằng con muỗi mà cũng xé ra làm mười thì ngày hôm đó sẽ chẳng thể vui vẻ gì cho cam.
Thôi không quanh co nữa,ta sẽ đi THẲNG vào vấn đề rằng  VÌ SAO một đứa đã lập blog này từ cả nửa năm trước ,mới chỉ "hứng lắm mới viết" được vài bài(là tôi),tự nhiên lại nhớ đến cái blog hay ho này và giờ đây đang gõ kì cạch trên bàn phím của cái máy tính HP mới coóng tạo nên entry này.
Phải nói là chiếc máy này rất tuyệt.Tuy không phải dân IT chính cống để mà tab tạch tạch như mấy bạn có bố mẹ "quan tâm đến ICT" một tí nhưng thế này cũng đã khá rồi.Phải rồi chứ tôi chẳng muốn phải căng mắt ra vào mấy cái galaxy tab đời mới (siêu cool) để mà lại tăng số kính lên đâu.Mặc dù sách,phim thì cứ luyện dài dài.Nhưng đâm ra thì cũng tại cái máy này mà giờ cũng hơi upset một tí.Nhưng từ nãy giờ lạch cạch trên cái bàn phím nổi này cũng sướng ra phết."Lần đầu tiên em mới chưa chạm giữa thân bài mà đã nó đã dài một cục thế này rồi các bác ơi!".Lần đầu cảm thấy mình như Meg Cabot đấy!Thôi,quay trở lại việc chính.Chung quy thì khi nào con người không biết chia sẻ với ai thì cái máy tính là người đồng hành tốt nhất của bộ não đang u sầu.
Đang tíu tít vì anh kĩ sư cài cho IDM(lần trước thử cài nhưng vì không tìm hiểu kỹ nên thành ra cứ tưởng bản dùng thử là bản thật.Mừng hụt).Nhưng lần này thì đúng thật.Nhưng chưa biết sao cái panel hiện lên có sẵn owr mỗi video lần này lặn tăm đâu mất.Đấy là dung Mozila.Biết cái chỗ để sửa ở đâu,biết phải vào thế nào nhưng đành chịu vì không có chuyên môn cho lắm.Vào thử Internet Explorer,thấy cái panel ở đó rồi mà không hiểu lại táy máy thế nào LẠI làm nó biến đâu tiêu mất.Haizz.z..z.
Đã thế,đọc tin lại nhận được tin 'sét đánh' rằng ShinHye onnie vẫn chưa khoẻ hẳn sau vụ tai nạn(huhu..hu chị ơi cố lên.Không thì lũ Star Angel bọn em thành sao xẹt mất!!!>0<) nữa chứ.HAI..z.z.z
Thực ra trước khi viết bài này vài giây thì cũng nhiều thứ khó chịu lắm.Nhưng bây giờ thì đỡ nhiều rồi.Mấy thuứ linh tinh vặt vãnh cung x tan thành bụi não rồi.Còn lại thì cũng nên quên đi.(chẳng hạn như là bảng công cụ chuột phải cứ hiênh ra tiếng Việt làm mình một phen khốn đốn.
Thôi,đi tập xà cho khoẻ vậy.Máy thì ba bảp sẽ cho người đến xem,còn sis Park thì chắc sẽ khoẻ lại sớm thôi. God bless you,sis.-0-

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2011

Sick

I got a flu a few days ago. It's really bad but thanks to the puberty,I'm growing up and my resistance gone better.The flu was such a bad-dass! Sometimes i can't breath and my Mom's face turns to purple with fear! My Dad (I decided to called him Dad or Daddy 'cause he isn't old enough compares to his 40) kept checked the body temperature by touch his hands on my forehead. It gradually makes me even sicker! (just kidding!^^). But really,i don't like that for particular and my parents or anyone else to involved in my personal TOO much.
Also,i feel realyyy guilty .I owe my parents sooooo much for being unhealthy. 
Techniquely,children don't OWE their parents for any reason.Parents decided to have them,then they have the responsibility to raised and educated them ;children have only the responsibility to keeping that traditional to their next generation.
But Literature-ly, children DID owe their parents something.anyone who has parents have understand that in deep of their heart.For those one who don't have a mother or father (or bothl of us (the World) will ): Please understand that YOU are NOT ALONE. Not only your Real PARENTS can with you,but alalways be there for you if you belongs to Part of this World!